Bạn có chắc muốn đăng xuất không
Trong pickleball đỉnh cao, bản lĩnh của vận động viên không chỉ nằm ở khả năng xử lý cú bóng hiện tại mà còn ở việc họ chuẩn bị trước cho những pha bóng tiếp theo. Những tay vợt hàng đầu luôn thi đấu với tư duy hai hoặc ba nhịp. Họ không đánh theo phản xạ, mà theo một chuỗi ý đồ có cấu trúc rõ ràng.
Dưới đây là ba mô hình phổ biến nhất mà các vận động viên chuyên nghiệp thường áp dụng để kiểm soát nhịp độ và buộc đối thủ rơi vào thế bị động.

Khi bị tấn công từ giữa sân hoặc khu vực gần vạch bếp, các tay vợt chuyên nghiệp hiếm khi cố gắng đánh thắng ngay. Họ lựa chọn cú bóng đầu tiên sao cho đối thủ rơi vào tư thế khó xử lý, thường là đánh vào phần thân.
Mục tiêu không phải ghi điểm trực tiếp, mà là tạo ra cú bóng tiếp theo dễ dàng hơn. Khi đối thủ đưa vợt lên phòng thủ trong trạng thái bị động, cú trả bóng thường nông hoặc bật cao. Đây chính là thời điểm lý tưởng để người chơi tung ra cú kết liễu.
Những tay vợt giỏi luôn hiểu rằng cú tấn công đầu tiên chỉ là bước mở, cú thứ hai mới là cơ hội ghi điểm. Họ không nóng vội, mà chuẩn bị bẫy qua từng pha bóng.
Đánh vào chân là một trong những cách hiệu quả nhất để hạn chế góc vung vợt của đối thủ. Khi bóng đi vào khu vực gần đầu gối hoặc cổ chân, người nhận không thể phản đòn mạnh cũng như không tạo ra cú bóng hiểm.
Với ưu thế này, vận động viên sẽ có hai lựa chọn tùy theo chất lượng cú trả bóng:
Một là bước lên và tiếp tục ép vào chân nhằm duy trì trạng thái bị động của đối thủ.
Hai là chuyển sang tấn công mạnh nếu cú bóng trả quá nông hoặc bật lên quá cao.
Điều khiến mẫu tấn công này hiệu quả nằm ở tính liên tục. Các tay vợt chuyên nghiệp không chỉ đánh một cú vào chân mà sẽ lặp lại cho đến khi đối thủ buộc phải đưa ra một cú trả bóng dễ bị khai thác.

Ở đẳng cấp cao, việc chạy theo bóng không phải là thách thức khó nhất. Vấn đề là giữ thăng bằng và giữ trục cơ thể ổn định. Các tay vợt chuyên nghiệp khai thác điều này bằng cách điều hướng bóng ra xa khỏi vị trí trung tâm của đối thủ.
Khi cơ thể đối thủ bị kéo lệch sang trái hoặc phải, họ thường chỉ có thể trả bóng theo hướng an toàn, không tạo nhiều áp lực ngược lại. Đây chính là thời điểm để tay vợt áp dụng nhịp tấn công thứ hai.
Sau khi kéo đối thủ lệch trục, cú đánh tiếp theo của vận động viên sẽ hướng vào khoảng trống ngược lại. Mẫu chiến thuật này buộc đối thủ phải di chuyển một quãng dài, rất dễ mất đà hoặc không kịp đỡ bóng.
Trong môn pickleball, khoảng trống lớn nhất không nằm ở biên sân mà nằm ở khu vực mà đối thủ vừa bị kéo khỏi. Đây là vùng mà vận động viên chuyên nghiệp luôn hướng tới khi thiết lập chuỗi hai hoặc ba pha đánh liên tục.

Ở cấp độ chơi cao, tốc độ xử lý bóng tăng lên, khoảng cách đánh và phản đòn rút ngắn đáng kể. Việc chỉ phản ứng với bóng đến không thể tạo lợi thế. Do đó, các tay vợt hàng đầu luôn ghi nhớ chuỗi đánh nhiều nhịp, giống như chơi cờ trong thể thao.
Thay vì đánh cú đầu tiên để ghi điểm, họ đánh cú đầu tiên để tạo ra cú đánh tốt hơn ở nhịp tiếp theo. Tư duy này giúp họ:
Đây cũng là lý do vì sao khi xem các trận đấu chuyên nghiệp, bạn thấy những pha kết thúc rất “sạch”. Mọi thứ đều được chuẩn bị ngay từ cú chạm bóng đầu tiên.
Ba mô hình gồm tấn công vào cơ thể, ép bóng vào chân và kéo đối thủ lệch trục rồi đánh vào khoảng trống là những nguyên tắc quen thuộc nhưng cực kỳ hiệu quả ở cấp độ thi đấu chuyên nghiệp. Chúng giúp vận động viên không chỉ xử lý pha bóng trước mắt mà còn tính toán những cú đánh kế tiếp để tối ưu hóa khả năng ghi điểm.
Tin Chuyên mục