Bạn có chắc muốn đăng xuất không
Tiếng ồn pickleball đang gây tranh cãi tại khu dân cư khi ảnh hưởng đến giấc ngủ, stress và sức khỏe tim mạch. Vấn đề dung hòa giữa thể thao và quyền được nghỉ ngơi đang đặt ra nhiều câu hỏi cho cộng đồng đô thị Việt Nam.
Pickleball đang được ca ngợi là môn thể thao dễ chơi, tốt cho sức khỏe và phù hợp với mọi lứa tuổi. Nhưng tại nhiều khu dân cư ở các đô thị lớn như Hà Nội, TP.HCM, một câu hỏi ngày càng được nhắc đến nhiều hơn: liệu tiếng ồn từ sân pickleball có đang vượt khỏi ngưỡng chấp nhận và trở thành vấn đề sức khỏe cộng đồng?
22h đêm, khi nhiều gia đình đã tắt đèn đi ngủ, không ít sân pickleball mới bắt đầu đông người. Tiếng bóng nhựa va vào mặt vợt phát ra âm thanh khô, gắt, lặp đi lặp lại với tần suất cao. Xen giữa là tiếng hò hét, cổ vũ, cười nói kéo dài đến khuya – một “bản nhạc” mà người sống xung quanh không có quyền lựa chọn nghe hay không.
Nhiều cư dân mô tả cảm giác “tiếng bóng xuyên tường”, dù đã đóng kín cửa hay đeo tai nghe vẫn không thể ngủ sâu. Ban đầu là khó ngủ, trằn trọc. Sau vài tháng, xuất hiện đau đầu, tim đập nhanh, dễ cáu gắt, giảm tập trung trong công việc. Với người cao tuổi hoặc người có bệnh nền tim mạch, việc bị đánh thức đột ngột nhiều lần trong đêm còn khiến huyết áp dao động mạnh, làm tăng nguy cơ biến cố sức khỏe.

Không ít ý kiến cho rằng đây chỉ là “ồn sinh hoạt”, không nghiêm trọng như ô nhiễm không khí hay hóa chất. Tuy nhiên, dưới góc nhìn y học và sức khỏe môi trường, tiếng ồn được xếp vào nhóm ô nhiễm tác động trực tiếp lên não bộ và hệ thần kinh. Khác với tiếng ồn nền tương đối đều như giao thông, âm thanh pickleball là những cú âm ngắn, sắc, xuất hiện bất ngờ, đúng vào dải tần tai người nhạy nhất. Não bộ rất khó “làm ngơ” với loại âm thanh này.
Theo khuyến cáo của Tổ chức Y tế Thế giới, mức ồn ban đêm vượt ngưỡng 50–55 dB và ban ngày trên 60–65 dB kéo dài có thể ảnh hưởng xấu đến sức khỏe. Trong khi đó, các cú va chạm bóng – vợt pickleball có thể tạo ra những “đỉnh ồn” lên tới 70–80 dB ở khu vực gần sân. Khi các âm thanh này lặp đi lặp lại hàng giờ, ngày này qua ngày khác, tổng mức phơi nhiễm dễ vượt ngưỡng an toàn cho khu dân cư, dù không gây tổn thương thính giác tức thì.

Hệ quả dễ nhận thấy nhất là rối loạn giấc ngủ. Ngay cả khi người dân cho rằng mình “vẫn ngủ được”, thực tế hệ tim mạch và thần kinh vẫn bị kích hoạt: nhịp tim và huyết áp không giảm về mức nghỉ ngơi. Về lâu dài, cơ thể mệt mỏi, khả năng phục hồi kém, tăng nguy cơ lo âu, trầm cảm và bệnh tim mạch.
Vấn đề không dừng lại ở sức khỏe cá nhân. Tiếng ồn kéo dài còn làm gia tăng căng thẳng và xung đột cộng đồng. Khi một nhóm được hưởng lợi từ hoạt động thể thao, trong khi nhóm khác phải gánh chịu hệ quả mà không có cơ chế đối thoại hay kiểm soát rõ ràng, cảm giác bất lực rất dễ chuyển thành bức xúc và mâu thuẫn.
Câu chuyện ở đây không phải là “cấm hay không cấm pickleball”. Vận động thể chất là nhu cầu chính đáng. Nhưng quyền được nghỉ ngơi, được sống trong môi trường không quá ồn cũng là quyền cơ bản của người dân. Bài toán đặt ra cho các đô thị, đơn vị vận hành sân và cộng đồng chơi pickleball là làm sao dung hòa hai lợi ích này: quy hoạch vị trí sân phù hợp, giới hạn khung giờ hoạt động, đầu tư vật liệu giảm ồn và có cơ chế lắng nghe phản ánh từ cư dân xung quanh.
Pickleball có thể là môn thể thao của sức khỏe và kết nối. Nhưng nếu không được quản lý tốt, tiếng bóng dội liên hồi mỗi đêm rất có thể trở thành “stress vô hình” – thứ âm thầm bào mòn sức khỏe và sự gắn kết của chính cộng đồng đô thị.
Tin Chuyên mục