Bạn có chắc muốn đăng xuất không
Từ sau khi lan đến Việt Nam, pickleball – bộ môn kết hợp giữa tennis, cầu lông và bóng bàn – đã nhanh chóng trở thành “môn thể thao quốc dân” mới. Từ sân khu dân cư đến các khuôn viên công sở, tiếng bóng chạm mặt vợt, tiếng cười vang lên khắp nơi.
Tuy nhiên, đằng sau phong trào đầy năng lượng ấy, không ít câu chuyện tréo ngoe đang khiến các cơ quan, doanh nghiệp phải “đau đầu” – khi nhiều “pick thủ công sở” bị phát hiện ra sân ngay trong giờ hành chính.
Phong trào pickleball được nhiều cơ quan nhà nước và doanh nghiệp tư nhân ủng hộ mạnh mẽ: đầu tư sân bãi, tổ chức giải phong trào, khuyến khích nhân viên rèn luyện sức khỏe.
Nhưng cùng lúc, việc kỷ luật hành chính bị “pha loãng” bởi niềm đam mê thể thao đang dần trở thành vấn đề.
Mới đây, tại Gia Lai, Ủy ban Kiểm tra Tỉnh ủy đã vào cuộc xác minh thông tin một Bí thư Đảng ủy xã bị tố bỏ lớp bồi dưỡng chính trị để tham gia giải pickleball.
Sự việc gây chú ý khi diễn ra cùng thời điểm Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh tổ chức lớp học trực tuyến cho toàn quốc. Dư luận đặt câu hỏi: phải chăng “tinh thần thể thao” đã lấn át tinh thần trách nhiệm?
Không chỉ ở cấp lãnh đạo, trong giới văn phòng, việc “đi đánh nhanh vài set trong giờ nghỉ trưa” đang trở thành thói quen phổ biến.
“Nghỉ trưa định đánh 30 phút cho vui, ai ngờ hết set thì cũng gần hết giờ làm. Nhìn điện thoại thấy sếp gọi mà tim muốn rơi luôn.” – chị H.N. (nhân viên văn phòng tại TP.HCM) kể.
Một số nhân viên thậm chí bỏ luôn cuộc họp nội bộ để “ra sân cho kịp khung giờ ít người”.
Anh T.L. chia sẻ: “Pickleball giúp xả stress nhanh, nhưng đúng là có lúc quên cả thời gian. Đánh xong mồ hôi ướt áo, chạy về văn phòng mà vẫn chưa hết hưng phấn.”
Các trưởng phòng, quản lý cũng thừa nhận khó xử:
“Pickleball là môn thể thao tốt, nhưng gần đây tôi phát hiện vài nhân viên thường ra sân giữa giờ nghỉ trưa rồi lỡ cả buổi họp. Có khi gọi mãi không liên lạc được.” – ông Đ.N.H., trưởng phòng một đơn vị hành chính, chia sẻ.
Nhiều lãnh đạo lo ngại nếu không có quy định rõ ràng, “đam mê thể thao” dễ biến thành cái cớ để lười biếng hoặc trốn việc.
“Nếu hôm nay là pickleball, mai có thể là bóng rổ hay cầu lông – và tất cả đều trong giờ làm. Khi ấy, kỷ luật nội bộ sẽ không còn.” – bà L.T.M., trưởng phòng nhân sự tại TP.HCM, nhận định.
Trước thực trạng trên, nhiều cơ quan đã ra công văn chấn chỉnh:
Không sử dụng thời gian và tài sản công cho mục đích cá nhân.
Không để việc luyện tập thể thao ảnh hưởng tiến độ, chất lượng công việc.
Khuyến khích tổ chức giải đấu hoặc tập luyện sau giờ làm hoặc cuối tuần.
Pickleball là môn thể thao tuyệt vời – vừa hiện đại, vừa mang tính kết nối cộng đồng. Nhưng như bất kỳ trào lưu nào, sự hào hứng cần đi cùng giới hạn.
Khi tiếng bóng vang lên giữa giờ làm, có thể đó là âm thanh của niềm vui – nhưng nếu vang lên trong lúc cuộc họp chưa kết thúc, nó cũng là lời cảnh báo về ranh giới mong manh giữa đam mê và kỷ luật.
Đam mê giúp ta khỏe mạnh hơn – nhưng chỉ có kỷ luật mới giúp tập thể phát triển vững vàng.
Tin Chuyên mục